Thơ kinh điển : Illiad bởi Homer

Dịch từ bản dịch của George Chapman, nhà thơ Anh thế kỷ thứ 17:

trojan horse
Ngựa Trojan đã được kéo vào bên trong thành Troy, bên trong bụng ngựa là tướng lĩnh Hy Lạp

Quyển 1 : Bệnh dịch và sự giận dữ

Nỗi tức giận mang họa của Achilles – xin hãy kể, Ôi nữ thần – trút Những khổ đau vô tận lên người Hy Lạp, làm lung lay những tâm hồn dũng cảm Từ lồng ngực những anh hùng; chúng bị xua đi tận xa, tới nơi hang cùng vô vắng Không ánh sáng vuốt ve; những vòng quầng bị chó dữ và diều hâu rỉa rói: Tất cả là bởi theo ý muốn của Jove; từ người mà hiềm khích đầu tiên khởi gợi Giữa Atrides, vua thiên hạ, và con trai tựa thần của Thetis. Vị thần nào hiệu lệnh cho Eris, và kích động mạch chinh chiến đó?  Con trai của Jove và con trai Latona : ai, khuyến khích chống lại đấng quân vương Vì đã hỗn xược với người thầy tế, tán phát căn bệnh lây lan  Gây chết chóc hoang mang lớp lớp trong hàng quân lính- Chuyện là vầy : Chryses, người thầy tế, đến đội thủy quân  Để mua lại, bằng những món quà vô giá, tự do cho con gái mình: Trượng vàng và vương miện của Phoebus trên hai tay người, Đề nghị; để ai cũng có thể đồng ý, nhất là những bậc thế vương Trong đó Atrides, đệ nhất vương, ông nói ” Những người con trai của Atreus vĩ đại “, Và tất cả những người Hy Lạp mặc áo giáp, những vị thần, ngự trị trên Chốn thiên đàng, ban sức mạnh cho các vị để cung thành của Priam tan hoang. Và hứa hẹn các vị phần thưởng nơi quê nhà: để làm hài lòng ước nguyện Của Jove lẫy lừng , khi tôn vinh con trai của ngài ( Phoebus thiện xạ), hạ cố Chấp nhận những món quà này để cởi dây xích nô lệ cho con gái yêu dấu của ta.”  Lính Hy Lạp tung hô mừng rỡ, chắc mẩm rằng ước nguyện được đền bù  Vẻ nghiêm trang tôn kính của người nói, và những món quà giá trị mà ông mang. Nhưng chủ tướng lại không hề mảy may, mà hùng hục sỉ nhục người thầy tế Với những từ miệt thị, nói : Lão già kia! Cút xéo khỏi chiến thuyền của ta; Đừng để ta thấy lão luẩn quẩn quanh đây, đừng hòng quay lại  Đừng để chúng ta phải thấy lão lần nữa, đừng tưởng rằng vương miện đội đầu thần  Hay vương trượng có thể giữ đầu lão! Con gái ngươi ta sẽ giữ làm của riêng Sẽ rời bỏ đất nước của nàng, ngày ngày bên khung cửu, và sửa soạn Giường ta bằng hương thơm gấm vóc. Đừng tỉ tê ta nữa; Nếu lão muốn mạng già, hãy xéo ngay. ” Nghe xong, trên bờ biển cuộn sóng  ( tuân lệnh ý muốn tối cao) người thầy tế rảo những bước vội vã trong sợ hãi; Cứ đi đi trong yên lặng, cho đến khi không còn nghe tiếng kẻ thù bên tai, Phoebus, con trai của Latona tóc đẹp, ông khuấy động bằng một lời thề Với mục đích không đạt ấy : Hãy nghe, ôi thần linh người mang chiếc chén bạc, Mà Chrysa bảo vệ, trị vì Tenedos bằng bàn tay thép, và khắp cả  Cilla nơi thần tiên lui bước – Ôi Sminthius! Nếu còn được tôn kính  Với những lễ vật cảm tạ ngôi đền giàu có của ngài mà lão từng thấy, hay  Những đùi bò , dê nướng béo ngậy dâng ngài, xin hãy rủ lòng thương Ban cố cho lão : xót thương cho nước mắt lão, hãy khiến bọn Hy Lạp trả giá, Trước mũi tên của ngài.” Vậy đó ông cầu thỉnh, và Phoebus đã nghe những lời ấy; Nổi giận trong lòng, từ những đỉnh trời cao ngài cúi xuống, cùng cung tên Với bao tên đeo quang người, hai bàn tay ngài chồng chéo qua bờ vai quăng liệng; Vun vút nỗi tức giận của thần linh những mũi tên ráo riết  Rơi quanh nơi ngài di chuyển. Như bóng đêm ngài bao quanh đạo quân, rồi bắn vòng (ngoại trừ chiến hạm thuyền buồm) khủng khiếp: với bàn tay tê dại Cánh cung bạc của ngài rung bứng; và những mũi tên đầu tiên tìm những con la Và những con chó săn nhanh nhẹn; rồi tới đúng lính Hy Lạp mũi tên tử thần hướng.  Ngọn lửa của thần chết tưởng chừng cháy mãi : chín ngày thiêu đốt những mũi tên Bao vây đội quân; và ngày thứ mười, Achilles phải tập hợp một hội đồng Gồm toàn thể người Hy Lạp: nữ thần cánh tay trắng của thiên đàng ( người ở nơi nơi, Chở che cho dân Hy lạp yêu quí của người, bên cái chết) đã triệu tập; rồi chàng – Tất cả đồng lòng — đứng dậy, và nói : ” Atrides, giờ ta hiểu Chúng ta lại phải bước tiếp đi, tháo chạy là cách chứ không phải ở lại (nếu tháo chạy giờ đây có thể cứu vãn chúng ta); cùng một lúc bệnh tật và chiến trận đã Cướp đi sinh mệnh của chúng ta. Hãy cho vời một thầy tế, tiên tri nào đó,  Hay cho phép một người giải mộng ( vì giấc mộng thường do Jove nhắn nhủ)  Chứng minh cơn nổi giận long đình của thần Phoebus; liệu có lời thề nào không thực thi Mà ngài chỉ trách chúng ta, hay lễ vật cúng thần; và liệu những bờ gối này ngài bắn tên Tới chết, để xoa dịu con giận dữ của ngài : và hãy tế thần tất cả những  Món ngon trên lửa nướng những đùi cừu và dê, đẩy lùi ánh mắt sôi sục Và làm nguôi trái tim ngài.” Nói rồi, chàng ngồi: rồi sau đó người đứng dậy trước họ Chalcas, tên họ của Thestorides, tiên đoán