Iliad bởi Homer – Quyển 1: Bệnh dịch và sự giận dữ (P.3)

Iliad là sử thi Hy Lạp cổ đại được sáng tác bởi Homer và được xuất bản lần đầu tiên vào năm 762 trước công nguyên .

************************************

Nhưng Achilles, con trai nửa thần của Peleus, vẫn nung nấu nỗi giận dữ trong lòng bên những con tàu nhanh. Chàng tránh mặt hội đồng nơi người ta khoe trương quyền thế, và tránh xa chiến trường, gặm nhấm trái tim mình, mong mỏi được nghe tiếng huyên náo của đấu trận.

Thetis không quên lời hứa với con trai của bà, vào buổi sáng hôm đó, rẽ những con sóng, bà bay lên bầu trời bao la và tới đỉnh Olympus. Bà trông thấy Zeus, vị thần có giọng nói sấm vang, đang ngồi trên đỉnh cao nhất của ngọn Olympus. Bà phủ phục trước mặt ông, vỗ vào đầu gối ông bằng tay trái của mình, nâng bàn tay phải chạm nơi cằm ông, và thỉnh cầu con trai của Cronos: “Thưa cha Zeus, nếu như con đã từng bao giờ phụng sự người bằng lời nói hay hành động, hãy ban cho con ước muốn này, ban thưởng cho con trai của con, người có số phận ngắn ngủi buộc phải chết lúc tuổi còn trẻ. Vì Agamemnon, vị quân vương đã bày tỏ sự coi thường, hống hách giành lấy chiến lợi phẩm chính đáng của Achilles. Hãy trả thù cho con trai của con, Zeus của ngọn Olympus, thần công lý; hãy tăng thêm sức mạnh cho quân Troy, cho đến khi người Hy Lạp tôn kính con trai của con và sửa chữa lỗi lầm.”

Thetis cau xin Zeus
Hãy giúp con trai của con.

Zeus, người gom mây, không đáp lại lời cầu xin của bà, thần ngồi đó trong yên lặng. Nhưng Thetis, vẫn vỗ vào đầu gối ngài, sát lại gần và nài xin lần nữa: “Hãy hữa với con lần này, hãy gật đầu, không thì hãy từ chối, vì giờ đây con không có quyền thế gì, để con sẽ biết là con không được chào đón ở chốn này.”

Zeus, thần của mây, sấm và sét, trầm tư, nói: “Đây quả thật là chuyện đáng tiếc, và con sẽ buộc ta phải đối đầu với Hera. Bà ấy sẽ mắng nhiếc và chọc tức ta. Đúng là vậy, bà ấy mắng mỏ ta không ngớt trước các vị thần khác, nói ta trợ giúp quân Troy trong chiến trận. Giờ hãy đi đi, trước khi bà ấy nhìn thấy, ta sẽ suy nghĩ vấn đề một cách thấu đáo. Nào, ta sẽ gật đầu đồng ý, để con yên tâm, vì những người bất tử như con biết điều này đảm bảo lời hứa của ta; một khi ta đã gật đầu, ta sẽ không lấy lại lời nói của mình nữa, nó làm bằng chứng và sẽ được thực thi.”

Con trai của Cronos đã nói như vậy, nhước đôi lông mày dày rậm của ngài tới tận những lọn tóc thơm tho, trên đầu của hoàng vương bất tử, phất phơ cùng nhau, và đỉnh Olympus rung lắc.

Rồi cuộc gặp gỡ của họ dừng lại đó, và Thetis nhào xuống lòng biển sâu từ đỉnh Olympus lấp lánh, trong khi Zeus trở về cung điện của ngài. Ở đó đoàn hội thần đứng dậy để tỏ sự tôn kính với cha của họ; không ai dám ngồi khi ngài bước vào, tất cả đều đứng dậy. Zeus ngồi trên ngai của mình, nhưng Hera, quan sát, không thể không biết rằng Thetis gót chân bạc, con gái Thần Biển Cả, đã thỉnh cầu ngài. Ngay lập tức, bà cật vấn Zeus, con trai của Cronos: “Thần bất tử nào vừa đến tham vấn ngài, kẻ mưu mô kia? Ngài luôn thấy thích thú khi hành động sau lưng ta, và tự ý ra mọi quyết định trong bí mật. Khi nào thì ngài mới công khai thảo luận kế hoạch của ngài với ta đây?”

Hera và Zeus
Hera và Zeus

“Hera”, cha của các vị thần và người phàm đáp lại, “đừng mong biết hết mọi suy nghĩ của ta: dù bà là vợ ta bà có thể nhận thấy đó là một gánh nặng. Bất cứ những gì bà có quyền được nghe, không một vị thần bất tử, hay người phàm nào, sẽ biết trước bà; nhưng những gì ta sắp xếp mà không hỏi ý kiến các vị thần, thì đừng căn vặn, đừng tra hỏi.”

“Con trai uy phong lẫm liệt của Cronos,” nữ hoàng có đôi mắt to tròn đáp lại, “thế này là thế nào? Ta chưa bao giờ chất vấn ngài, hay tra hỏi ngài: ngài luôn có an bình để tùy nghĩ. Nhưng giờ trái tim ta sợ rằng Thetis bàn chân bạc, con gái của Lão thần đại dương, đã làm lung lay ngài; vì nữ thần đã quỳ trước ngài vào buổi bình minh còn vỗ vào đầu gối ngài nữa. Ta không dám tưởng tượng ngài hạ mình trước nữ thần, cam kết sẽ trợ giúp cho Achilles, và hứa hẹn một cuộc tàn sát bên những con tàu của quân Hy Lạp?”

Và rồi Zeus người gom mây đáp trả: “Bà bị ám ảnh, cứ suy nghĩ ủ ê mãi. Ta không thể giấu bà điều gì, nhưng bà cũng đâu có đạt được gì, chỉ tổ làm xa cách chúng ta, và như vậy bà thua cuộc hoàn toàn. Nếu mọi sự như bà nghĩ, thì đó chẳng phải là bởi vì ta muốn thế sao? Giờ thì ngồi đó, im lặng, và tuân theo lời ta; để ta khỏi phải ra tay nặng nề với bà, và toàn thể các thần của đỉnh Olympus không đủ sức để cứu bà đâu.”

Nghe những lời nói đó, nữ hoàng Hera giận run người, bà kiềm chế mình và yên lặng ngồi xuống. Tất cả những vị thần bất tử có mặt ở đó cảm thấy lo lắng, và chính Hephaestus, người nổi tiếng với kỹ nghệ của mình, phá vỡ sự yên lặng, hy vọng có thể xoa dịu mẹ chàng, Hera cánh tay trắng: “Đây quả là chuyện đáng tiếc. Thật không thể chịu được khi hai người cãi cọ vì một người phàm, và đẩy các thần xung đột với nhau. Tiệc tùng còn gì là vui nữa nếu oán thù thường xuyên xảy ra? Con khuyên mẹ con, chính người biết thế là tốt nhất, giảng hòa với cha yêu dấu của chúng con, Zeus, nếu không thì ông lại khiển trách bà ấy nữa và đại tiệc của chúng ta sẽ hỏng hết. Giả sử nếu thần sấm sét của đỉnh Olympus, là vị thần mạnh nhất trong số chúng ta, sẽ quyết định nổ bay chỗ chúng ta đang ngồi đây! Mẹ, nói những lời dịu dàng với ông ấy, và đỉnh Olympus lại một lần nữa tôn kính chúng ta.”

Hephaestus là vị thần của kỹ nghệ
Hephaestus là vị thần của kỹ nghệ

Nói rồi, ông nhanh chóng đến bên mẹ mình, và đặt một chiếc cốc hai quai lên tay bà: Hãy kiên nhẫn, thưa mẹ, và nuốt giận vào trong, không thì mẹ người con yêu quí bị đánh đập khi con chỉ biết đứng nhìn. Vì tất cả nỗi đau của con, chẳng có cách nào con có thể giúp mẹ được, thần ngự đỉnh Olympus kia là một người khó chống đối. Một lần trước đây, khi con thục mạng tới cứu mẹ, ông ấy tóm lấy bàn chân con và liệng con từ cổng trời; cả ngày con quay cuồng, và ngã xuống, với thái dương, nửa chết nửa sống, xuống bờ biển Lemnos. Ở đó người Sintian chạy tới chăm sóc con.”

Nữ thần Hera cánh tay trắng, mỉm cười khi nghe con trai bà nói, và vẫn giữ nụ cười ấy bà nhận lấy chiếc cốc. Sau đó chàng rót rượu cho tất cả các vị thần khác, bắt đầu từ phía bên trái, rót mật hoa ngọt ngào từ bát lớn. Và tiếng cười bất tử tỏa ra từ các vị thần đầy đặc ân, khi họ dõi theo Hephaestus lăng xăng khắp đại sảnh.

Đại tiệc của các vị thần
đại tiệc của các vị thần tranh của Hans Rottenhammer (1564-1625)

Và thế là họ tiệc tùng trọn ngày cho đến khi mặt trời lặn, không bỏ sót thú vui gì trong bữa tiệc chung, không thể thiếu tiếng đàn du dương của thần Apollo, cũng như không thể thiếu khúc hát của thần Muses, hai thần phối hợp trong hòa âm ngọt ngào.

Và khi ánh mặt trời đã phai nhạt, mỗi thần đi tìm giấc ngủ trong những căn nhà riêng của họ, được xây bởi những kỹ năng hiếm có của thần đi khập khiễng, vị thần nổi tiếng Hephaestus; và thần Zeus ngự đỉnh Olympus, thần của sấm sét, bay xuống tới giường ngủ quen thuộc của thần để tìm giấc ngủ ngọt ngào cùng với nữ thần Hera quyền năng bên cạnh mình.

(Còn nữa)

Có thể tham khảo các bản dịch bằng tiếng Anh tại đây: https://www.gutenberg.org/ebooks/search/?query=iliad&submit_search=Go%21

một audiobook khá tốt

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *